Vợ choáng váng trước lời đề nghị từ chồng "vô cùng có trách nhiệm"
Một buổi tối, anh hỏi vợ: “Em có thấy anh có gì đáng chê trách không?” Chị suy nghĩ và lắc đầu. Dù có tật xấu, anh vẫn là người có trách nhiệm với gia đình. Anh tiếp tục hỏi: “Nếu anh gặp khó khăn, em có giúp anh không?” Chị hoảng hốt nói không thể bỏ rơi anh. Sau đó, anh bắt đầu kể về vấn đề mà anh đang gặp phải, khiến chị lặng người. Vấn đề không liên quan đến công việc hay tài chính, mà bắt nguồn từ một buổi tiệc cách đây hai tháng, khi anh uống quá say.
Sau khi nhờ cậu em đồng nghiệp đưa về, anh tỉnh dậy trong khách sạn bên cạnh cô đồng nghiệp độc thân từng thích mình. Hoảng hốt, anh nhận ra cả hai không mặc gì. Cô giải thích rằng anh say quá và không nói được địa chỉ, nên cô đành đưa vào đây. Dù anh không nhớ rõ, nhưng anh vẫn xin lỗi và không thể bỏ vợ con. Cô nói không cần gì, khiến anh nhẹ nhõm, nhưng hôm sau anh vẫn tặng cô một dây chuyền đắt tiền để nhận lỗi, không phải để mua chuộc mà vì không biết cách giải quyết tốt hơn.
Cô nàng bất ngờ thông báo với anh rằng cô đã mang thai và muốn giữ đứa bé, mà chắc chắn là của anh. Anh hoang mang vì đây không phải điều anh mong muốn, nhưng với trách nhiệm, anh không thể ép cô phá thai. Anh chỉ có trách nhiệm với đứa trẻ, không có ý định cưới cô. Sau đó, anh thương lượng với vợ về việc cô sẽ chăm sóc cô nàng trong thời gian mang thai, vì cô ta giấu gia đình và muốn thông báo sau khi sinh. Anh cho rằng nếu anh chăm sóc cô ta thì sẽ thấy có lỗi với vợ, và sợ cô ta sẽ lợi dụng điều đó.
Anh vẫn tin rằng đêm đó cô ta đã âm mưu với anh. Anh nói với vợ: "Đừng nghĩ đây là sự phản bội, hãy coi đó là khó khăn mà chúng ta cùng giải quyết. Anh không có tình cảm với cô ta, chỉ có trách nhiệm với đứa bé. Em là vợ anh, nếu em không đứng bên anh lúc này, anh sẽ rất buồn. Sau này, em sẽ là người giải quyết mọi chuyện liên quan đến đứa trẻ, anh chỉ tiếp xúc với cô ta khi cần thiết." Anh thừa nhận: "Đứa bé là con anh, anh không thể vô trách nhiệm. Anh phải chu cấp và thăm hỏi, nếu không sẽ áy náy mãi." Chị hiểu rằng đứa trẻ vô tội.
Anh nên có trách nhiệm với đứa bé, chị hiểu điều đó. Nhưng anh lại muốn chị chăm sóc cô ta trong thời gian bầu bí, trong khi anh đi lại với cô ta thì sợ chị buồn, còn thờ ơ thì lương tâm cắn rứt. Anh nghĩ đến việc để chị thay mặt mình mà không xem xét cảm nhận của chị. Dù sao đó cũng là con của anh với người phụ nữ khác. Chị có thể bình thản khi tiếp xúc với họ không? Chị cảm thấy nặng nề và khó thở. Nhìn chồng buồn bã, chị vừa thương vừa giận, và chưa bao giờ thấy phiền lòng với trách nhiệm của anh như lúc này.


Source: https://afamily.vn/vo-dieng-nguoi-voi-loi-de-nghi-cua-nguoi-chong-giau-tinh-than-trach-nhiem-20171120173136766.chn